Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

TÔI KHÔNG THẤY GÌ TRÊN HOA VÀNG VÀ CỎ XANH


Trong thời chiến và những năm gian khó sau hòa bình (1975), Việt Nam có những tác phẩm điện ảnh chất lượng cao như Chung một dòng sông (1959), Vĩ tuyến 17 ngày và đêm (1972), Em bé Hà Nội (1974), Cánh đồng hoang (1978), Bao giờ cho đến tháng mười (1984),v.v… 



Rồi đổi mới, theo cơn lốc của đồng tiền trong kinh tế thị trường, xuất hiện dòng phim mì ăn liền (phim truyện nhựa và phim truyền hình) vào thập niên 90 (thế kỷ XX) với những tên tuổi như Lý Hùng, Diễm HươngViệt Trinh, Lê Công Tuấn Anh, Lê Tuấn Anh, Thái San, Y Phụng… trong hàng loạt phim như Tráng sĩ Bồ Đề, Thăng Long đệ nhất kiếm, Lửa cháy thành Đại La... được sản xuất theo mẫu các phim võ thuật Hồng Kông, hay khai thác nhưng câu chuyện tình bi lụy, sướt mướt như Vị đắng tình yêu, Sau những giấc mơ hồng, Em không dối lừa, Sau cơn mưa trời lại sáng, Tóc gió thôi bay, Sao em vội lấy chồng. Được mệnh danh là mì ăn liền bởi dòng phim này dễ dãi về nội dung, yếu kém về nghệ thuật, làm nhanh, xem không cần suy nghĩ. Và tất nhiên nó bị chết yểu. Đến nay, dàn diễn viên mì ăn liền hồi ấy gần như vắng bóng trong làng phim Việt Nam.