Hiển thị các bài đăng có nhãn TẢN VĂN. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn TẢN VĂN. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

MĂNG ĐEN KÝ SỰ




          Ngồi sau tay lái một thầy giáo, nhưng thuộc hàng đệ nhất đẳng lái xe, xuôi quốc lộ 24 từ Kon Tum trực chỉ Măng Đen (huyện Kon Plong, Kon Tum).
Ra khỏi thành phố chừng 15km, điểm gây ấn tượng đầu tiên là là Nhà thờ giáo xứ Kon Xơmluh, thuộc thôn Kon Xơmluh, xã Dak Tơre, huyện Kon Rẫy.  Nhà thờ mới khánh thành vào ngày 06.12.2011, rất nguy nga, vững chãi, toạ lạc trên một ngọn đồi thoáng đãng, được phỏng theo mô-típ nhà sàn dân tộc Tây Nguyên. Đẹp, nhưng không ăn nhập với cảnh quan. Cái vẻ lộng lẫy của nó càng làm nổi bật cái nghèo khó, lam lũ của những chiếc nhà sàn nhỏ bé, xộc xệch ở chung quanh. Anh “thầy lái xe” chỉ cho dừng lại chừng mươi phút, đủ “chộp” mấy kiểu ảnh, lại tiếp tục hành trình.


Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

BIỂN HỒ

Đôi mắt PleiKu

   Chui ra khỏi chiếc xe buýt tuyến Kon Tum – Pleiku vừa dừng lại, đón ngay những hạt mưa lây phây rơi nhẹ lên người. Mát. Dễ chịu. 8 giờ, mặt trời lười biếng còn ngủ nướng nên bức màn mây xam xám vẫn phủ kín, che chở muôn loài.

NHỮNG KỶ NIỆM NGÀY ĐẦU GIẢI PHÓNG

Một góc thị trấn Ngô Mây (Phù Cát, Bình Định), Ảnh LVL
   Khoảng gần trưa ngày 29-3-1975, một cột khói đen ngòm cất lên trụ sở Ủy ban hành chính quận Phù Cát kèm theo một tiếng nổ long trời. Máy bay của chế độ Sài Gòn ném bom phá hủy trụ sở quận sau khi chính quyền tháo chạy.

Nhật ký ngày đẹp trời


   Sau bao bộn bề công việc , tạm rảnh. Tự thưởng cho mình một giấc ngủ không canh giờ báo thức. Nhưng lũ chim trời hùa với đám chim nuôi nhà hàng xóm thi nhau phá đám: hót lảnh lót chào ngày mới. Dậy thôi. Ở phố mà được đánh thức bởi tiếng chim cũng hay nhỉ ? Đó là điều mà

KÝ ỨC VỀ NHỮNG CHIẾC ĐỒNG HỒ

 Niềm mơ ước một thời - nguồn ảnh từ internet
   Xưa. Cũng không xưa lắm, mới những năm 70 của thế kỷ trước thôi, nghĩa là khi nhân loại đã bước vào kỷ nguyên tự động hóa. Nhưng ở một làng quê, với lũ trẻ chúng tôi, đồng hồ chỉ là một thứ ước mơ không bao giờ có được. Còn nhớ hồi ấy “chuẩn” để đánh giá sự sang trọng là đồng hồ, bút máy và radio.